em yêu chị cô à
"Hu hu hu luyến tiếc quá à." "Hết bệnh rồi thì cậu phải về sớm chút." "Tiểu Sơ Xuân, chị yêu em ——" Lộ Dao ôm Sơ Xuân thật chặt, thương yêu và nhiệt tình. Sơ Xuân không khỏi buồn cười, cô ra hiệu: 【Sẽ về mau mà.】
Bài hát em dau lam day - huong ly (cover) do ca sĩ Huong Ly (cover) thuộc thể loại . Tìm loi bai hat em dau lam day - huong ly (cover) - Huong Ly (cover) ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Em Đau Lắm Đấy chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí.
Và các cô gái gu chì cũng tương tự như vậy. Phong cách đôn chề được rất nhiều bạn trẻ ưa chuộng. Với độ hot của nó, một bài hát mang tên " Cô gái gu chì với chàng trai đôn chề " cũng ra đời và lập tức gây bão trên mxh. Bài hát đã miêu tả rất rõ đặc điểm
Vay Tiền Nhanh Ggads. Tối. Nó đang ngồi phởn phơ chơi game trên phòng, cửa bật mở một cách thô bạo- Trương Gia Chi, em tắt ngay laptop rồi lại đây!Chị ngồi trên giường vẻ mặt hầm hầm mà ra lệnh- Ơ cô, nay mới 9h chuẩn bị ngủ sớm ạ!? Em chưa có buồn ngủ!Mắt nó hướng chị cái, tay vẫn chăm chăm không rời phím!- Tôi nói e tắt ngay!Nó tắt lap rồi bước lại phía giường, nãy giờ tập trung chơi, giờ lại gần mới nhận ra vẻ mặt chị... hơi lạ lạ!Nó định đặt mông ngồi cạnh chị, vì mấy tháng ở cùng 2 cô trò vui vẻ như 2 chị em vậy, ở trường cô cô em em chứ về nhà thì thân thiết lắm. Vậy mà bữa nay, chưa có đặt mông xuống định trêu xíu cho chị vui, ai dè- Đứng trước mặt tôi, không cho ngồi!Rồi, đúng thiệt là có một sự sai sai ở đâu đó rồi!😢- Chị...- Gọi cô đàng hoàng!A, vậy là liên quan việc công a!- Dạ, cô, hôm nay có chuyện gì vậy ạ!?Gì đây ta, nó vừa hỏi mà vừa suy nghĩ đến... một việc nào đó... tờ giấy chị cầm trên tay... chẳng lẽ...Oh! MGod! Đến rồi!- Tự mình nhìn xem đây là cái gì!?Chị đưa tờ giấy cho nó, vẻ mặt lại càng tức giận.😈- Dạ, cô! Là phiếu báo điểm, nhưng e tưởng đến cuối tuần mới có!- Đợi đến lúc phát ra ở lớp e thấy mình còn mặt mũi à? Lúc chiều lên văn phòng khoa, tôi lấy về đây... cho em xem... có ai như e không hả!?Nó rụt rè rút lấy rồi cầm tờ giấy lên xem, chỉ hơi ngạc nhiên, vì cũng lường trước kết quả không tốt, nhưng chỉ là không ngờ lại không tốt đến vậy!- Cô, em xin lỗi, em hứa sẽ cố gắng thi lại mà!- Hứa hứa cái gì? Lúc ăn chơi bị đòn rồi lên đây e hứa thế nào hả, bây giờ sao hả!? Kêu em lo học hành thi cử, em cứ nói biết rồi biết rồi, có ai như em không, lớp phó!? Lớp phó thi lại, thi lại những 3 môn, còn lại toàn điểm C, e nói tôi nghe!?- Có... một môn điểm B mà cô...😅!Công nhận, giờ còn ráng chống chế!- ?!? - là chị đang liếc nó á!😤😤😤 * cảm xúc tức xì khói*- hi... em xin lỗi mà, em hứa không có lần sau mà! Nó lí nhí- tưởng còn ngoan cố chống chế nữa chứ!- Còn lần này thì sao!?- Em sẽ ngoan ngoãn chăm chỉ thi lại, sẽ thi thật là tốt mà! Nha, cô đừng nói ba em biết nha! -Năn nỉ năn nỉ, quân tử gì chơi năn nỉ!- Không!- Chị!...- ... * liếc*- Dạ, thôi mà Cô!Bữa nay khó khăn dữ! Nó tỏ vẻ mặt cún con quẩy đuôi nghe lời!😢- Nghiêm túc đi! Từ hôm nay, tôi không dễ dãi với em nữa, cái " thành tích" này chứng minh tôi sai rồi, lúc đầu tôi đã nói thế nào hả, ở đây mà không ngoan nữa thì sao hả!?- Dạ, bị phạt! - nó nhớ vậy!Nói chơi thôi mà hong phải sao!- Được rồi, bây giờ để e cam tâm, tôi cho e 2 sự lựa chọn. Một là e cầm cái này mang về ba mẹ e xem, xử e sao tôi không liên can, cho em học tiếp thì tôi vẫn nhận. Hai là ngay bây giờ, tôi xử em!- Dạ, cô phạt em đi! Nấu cơm rửa chén hay dọn dẹp gì em làm cũng được, miễn đừng méc ba em nha!- E chắc để t phạt chưa!- Dạ!Chắc chứ sao không! Nó vẫn chưa có quên được trận đòn lần đó, nó quỳ trước bàn thờ tổ tiên mà hối lỗi, rồi lần đầu tiên ba nó đánh đòn nó, cả trăm roi, khắp mông khắp đùi, bắp chân cũng không lành lặn, lần đó nó phải mặc quần dài cả tháng trời, đau đến sốt luôn! Lần đầu mà!Tội ghê!- Được rồi, em xuống phòng khách mang cây thước trên bàn trà lên đây!- Cô, thước... gì ạ!?Thước gì đây!? Trước giờ nó có thấy cái thước nào đâu! Thước kẻ? Vậy thì nó trong cặp cô chứ! Mà thước... phạt...!? Ahuhu!- Thước gỗ, tôi mới mua cho em, cho e một phút trước khi t đổi ý!Nó không kịp suy nghĩ gì thêm phi thẳng xuống lầu lấy thước. Nó sợ chị đổi ý, kì này ba biết coi như ở quê luôn, chưa kể chắc cũng no Cô, thước đây ạ!Nó thở hào hển, chị nén cười, cũng biết sợ!Sự là chiều nay có giấy báo điểm chị giận xanh mặt mũi, mấy lần nhắc nhở cũng cho qua, cứ tin tưởng nó trước giờ vẫn giỏi, đến hôm nay thì nó làm chị thất vọng, thất vọng thì ít mà lại có lỗi với ba mẹ nó thì nhiều vậy nên lần này quyết tâm dạy dỗ nó. Chị nhớ hồi trước có lúc chị cũng lơ là đi chơi, nghỉ học, xong bị chị hai bắt được ở quán bar lôi về đánh cho một trận, từ đó biết sợ lại ngoan ngoãn, đến giờ chỉ thi thoảng...Từ bản thân chị nhận ra lứa tuổi sinh viên như sức ngựa tơ buông thả chơi bời là chuyện thường, quan trọng phải có người cầm cương quất roi mới chạy đúng đường!Mà giờ, chị nguyện vì nó mà cưỡi ngựa cầm cương!- - Cô ơi! Bộ cô định đánh e thiệt hả!?- Em nói xem! Cái này để chơi được không!?Chị cầm chắc cây thước chỉ về đứa định nói được!😊- Cô ơi, phạt ít thôi nha!- Còn tùy nguyên nhân nữa, e nói xem bữa giờ e làm gì mà để cái thành tích nó như vậy hả!? Nếu hợp lí và chính đáng, tôi sẽ xem xét! Nghiêm cấm nói dối, tôi rất ghét, hậu quả e tự lãnh!Nó nghe vậy cũng chẳng mừng hơn, cái lí do của nó nói ra lại còn sợ bị xem xét nặng hơn...- Dạ, tại e bữa giờ... ở nhà chán quá... nên... e chơi game, với đọc tiểu thuyết, mà tiểu thuyết... càng đọc càng mê...- Hết nói rồi hah!Giọng cô nhẹ nhàng mà sao đáng sợ kinh!- Nhưng mà cũng k hoàn toàn...- Sao!?- Tại mấy gvien môn e rớt dạy chán lắm, với cũng k thích e, có lẽ đì em nữa...- E học ra gì chưa mà than dạy chán hả!? Còn gvien, t cũng là giảng viên, không ai vô duyên vô cớ ghét một sv nào cả, có phải thái độ e không tốt, t nói phải không?- Dạ, có một ít!Nó thành thật, mấy bữa chơi game đọc truyện đến khuya, đi học ngủ gà ngủ gật, có lần gật trong tiết chị nữa...Thiếu ngủ kiểu đó nên cái gì cũng lơ tơ già hóa non, định biện lí, ai dè tội chồng tội. Chính thức nhận Xòe tay ra!Chị nghiêm khắc quát, hết nói nổi xòe tay ra trước mặt chị mà mặt mếu máo, hồi nhỏ nó ngoan ngoãn hok có bik phạt như tụi bạn, mà thấy thôi nó cũng đủ sợ, sưng, đau lắm! Cái cây thước của chị có phần đẹp và bóng hơn cây thước ngày đó, nhưng bản to hơn và mỏng hơn, nó nghe nói thước bản càng to càng mỏng thì quất càng rát mông. Nó nhìn mà sợ😢- Vút... cốp!Chị giơ thước lên quất, nó sợ rụt tay lại, cái thước trật nhịp rớt xuống sàn, mặt chị giận trắng lên, nó vội nhặt lên cái thước đưa lại cho chị. Chị vừa rút thước vừa nắm lấy đầu bàn tay nó quất liền mấy khẻ- Chát... aaa! Chát... chát... chát... aaa!Nó chỉ rên mà k dám la, nó biết chị giận thật Đưa tay cao lên, thẳng ra! Còn dám rụt lại tôi đánh cho gãy luôn nha!- Dạ! Hic...Nó đứng đó, tay phải đưa ngang tầm bụng chị, tay trái tự nắm xiết lại, thì ra đau đến vậy!- Bây giờ bắt đầu tính, lần đầu phạt mỗi môn rớt đánh 10roi, rớt 3 môn tổng cộng 30roi, lần này không truy cứu thái độ học của em, nhưng nếu không sửa chữa là t không để yên đâu. Tôi nhắc lại, rụt tay nữa t đánh gãy tay e luôn. Xòe tay ra!- Chát... aaa! Chát... chát... chát... aaa, cô ơi e xin lỗi! Chát... aaa!Tay nó vốn rất nõn nà, giờ sưng đỏ lên thấy thương- Tay trái!Vút... chátVút... chát... chát... aaa, cô ơi tha cho emVút... chát... cô ơi... huhuVút... chát, càng mạnh hơn...- Xin tha một lần nữa, tôi lập tức đánh liền e 10roi!- ahuhu... cô ơi đánh tay đau lắm!- nó vừa nức nở vừa tranh thủ liên tục xoa Được, không đánh tay nữa!- vừa nói chị vừa đứng dậy, cầm thước chỉ về phía giường -Nằm xuống đây, tay không chịu được thì mông chịu!Nó nghe chữ "không" còn tưởng chị thương tình mà tha, ai dè... bị đòn kiểu này thì xấu hổ chết a, nhưng mà thật sự đánh tay chịu không nổi, nó cứ đứng đó dần Chị ơi, cô ơi, em biết lỗi rồi mà, tha cho em đi mà cô!- Mới nói đã quên? Thêm 10roi, ngay lập tức nằm xuống, đợi t đếm đến 3 thêm 10roi!Một...hai...- Dạ, em nằm mà!Biết xin xỏ vô ích mà tội càng tăng, nó cuống quít nằm xuống, nghe lời biết đâu được khoan hồng, chớ dại chọc chị giận Nằm cho ngay ngắn, đếm roi cho tôi, quên đếm đánh lại, một lần che hay né thêm 5roi, rõ chưa!- Dạ rõ rồi cô!Bữa nay nó mới biết chị nghiêm khắc đến vậy, ở trường dù nghiêm nhưng vẫn rất dễ thương mà, năn nỉ là cho, còn giờ hết đường xin. Chuyến này no rồi😭😭😭Thước không chờ đợi rất nhanh đáp lên mông nó, roi đầu tiên bỏng rát làm nó gồng lên, đau nhưng vẫn không quên đếm- Vút... chát... Một... hicRồi roi thứ hai, thứ ba rồi kế tiếp kế tiếp quất lên mông nó, cái mông như muốn nảy lên, cả chục roi rồi, nó vẫn không quên đếm, mà cũng k gọi là đếm, mà là hét lên luônVút... chát...Aaa... 13Vút... chát... chát... chát... Aaa... huhuhuVút... chát×3... aaaVút... chát×3... Aaa... hức hứcVút... chát....chat23...24Không biết mỗi roi là chị quất mạnh hơn hay là mông càng sưng nên càng đau muốn chết, nó không dám xoa, chả dám xin chỉ cam chịu mà khóc. Nó sợ thật rồi, hơn nữa nó thấy bản thân có lỗi nữa, hôm nay chị mà không đánh chắc nó bỏ bê kiểu đó là tiêu luôn. Mà còn tới mười mấy roi, nó nghĩ tới mà vã mồ Vút... chát... biết lỗi chưa?Chị nhìn thấy nó ngoan ngoãn vậy cũng thương- Dạ, em sai rồi, em hứa không vậy nữa!- Nhớ rõ đó! Thấy e ngoan, lần đầu tha cho 10roi, còn 5 roi cuối đếm to lên, xin lỗi hứa chừa nghe chưa?- Dạ!Vút... chát... một, em xin lỗi chị!Vút... chát... hai...- Xin lỗi ai nữa?- Dạ con xin lỗi ba mẹ... hức...Vút... chát... ba... em hứa với chị, hứa với ba mẹ không tái phạm nữaVút... chát... bốn...- Có đáng đánh không!?- Dạ đáng đánh... hức hức!Vút... chát... Aaa... năm! Em xin lỗi chị, xin lỗi ba mẹ sẽ không tái phạm nữa!Roi cuối cũng chị dồn hết sức quất giữa mông, nó đau điếng xin lỗi rối rít, thầm thở phào là được tha rồi... nó lấy tay xoa mông lấy để!- Cốp!- chị khõ tay nó - cho xoa chưa hả, đánh thêm 5 cây nha!?- Hoy mà! Huhu... chị ơi!- Lần này tha, lần sau nhớ, chưa nói tha là nằm yên đó nghe chưa?- Dạ em biết rồi!- nó rút tay về k dám xoa nữa!- Được rồi, ngồi dậy! Tha... mà chưa- chị lấy thước chỉ về góc tường- nãy tha 10roi rồi, giờ qua đó khoanh tay lại, quỳ lên!- Ch... nó định kêu chị xin tha mà nhớ lúc nãy, nên ngậm miệng ngoan ngoãn qua kia quỳ Quỳ yên đó đi!- rồi chị xách thước qua phòng 10phut chị trở lại, tay cầm hộp Qua giường nằm!- aaa cô ơi cô tha rồi mà! Nó kinh Qua tôi bôi thuốc cho không mai khỏi ngồi nha!- Dạ!- nó thở phào- mà thôi được rồi cô để lát e tự bôi cho!- nó nghĩ tới bôi thuốc thì phải cởϊ qυầи ra... nonono!- Mới hứa ngoan, giờ bắt đầu không nghe lời nữa rồi, đánh chưa đủ phải không!?- nói vậy chứ cô cũng muốn cười, cô biết nó mắc cỡ, cô hồi đó cũng vậy!- Thôi mà cô...- Để t qua phòng lấy thước- vừa nói vừa giả vờ nhấc chân Thôi cô... em qua cô đừng lấy!Nãy giờ nó được chứng kiến sự giận của chị rồi, giờ được buông tha k cớ gì chuốc thêm khổ nên chạy riết qua. Mông đau a!- Ngoan!Rồi chị thoa thuốc cho nó, nhẹ nhàng và dịu dàng như lần mẹ thoa vậy, nó lại nhớ mẹ và Đánh oan khóc à?- Dạ không mà, em nhớ mẹ!- Nhớ thì ráng mà học hành biết chưa? Mà từ giờ quy định luôn cho em, học mà điểm tổng kết môn nào dưới B là bị đòn, cứ mỗi bậc 5roi mà tính, rõ chưa?- Dạ!Thảm rồi, vậy nghĩa là nếu mà rớt điểm F là coi như ăn 25roi. 😭😭😭Mà yên tâm, sau này nó hình như hok rớt nữa, chỉ là lâu lâu xui xẻo bị điểm C ăn 5..10 cây à. Còn mà bị đòn nữa thì tội khác😊Đem đó xoa thuốc xong chị đắp chăn cho nó rồi nằm bên nó mà ôm nó ngủ luôn! Chị nằm nghiêng ôm nó, còn nó thì nằm sấp, dĩ nhiên!- -Lâu lâu hăng hái đột xuất luôn ta ơi!Sáng vui vẻ mát mẻ!1 đi nhe thức khuya đọc truyện coi chừng bị đòn á!
Đây là một chap dài đặc biệt, các bạn từ từ đọc!!!!- -💝💝💝💝- -VútChátAaa... hức...VútChátAaa... hức... đau...huhuhuVútChátĐau... aaa...em đau quá... Kỳ...hức... đau... em đau...VútHức... hức hứcChat... cho khóc này....Đau, đau đừng đánh nữa mà..Ở trên chiếc giường xa hoa êm ái trong căn phòng sang trọng của Hoàng Nhã Kỳ, một cô gái dáng vẻ vô cùng khả ái nằm ở trên đó. Điều đáng nói là cái dáng nằm nó hơi mang tính chuyên môn nghệ thuật, cụ thể là nằm sấp vểnh đôi mông kiêu ngạo hơi cao lên, ở dưới hông lót một cái gối vải nhung màu đen huyền bí in hình Doraemon đậm chất trẻ con tự hỏi stylist nào gu lạ-???, hai tay cô gái khoanh đằng trước rồi gục đầu lên đó, hình như au còn nghe cô bé đang cất tiếng cười "hức... hức... hức..." thì phải, mà điều đáng nói hơn chính là hạ thân cô gái ấy thì hoàn toàn nude, chân khép chặt che giấu nơi riêng tư e lệ mà lại gián tiếp khoe ra một cặp giò thật dài thật thẳng thật mĩ và một đôi mông tuy nhỏ nhắn nhưng rất đầy đặn và thập phần kíƈɦ ŧɦíƈɦ, nếu so sánh đó như một bức tranh trong sáng của một họa sĩ tài ba vẽ về một loài hoa nào đó, umh ví là hoa bưởi đi, thì trên tuyệt tác hoàn mĩ đó còn điểm thêm vài nét chấm phá đỏ đỏ hồng hồng như nắng chiều rực lên trước lúc phai tàn vào buổi hoàng hôn vậy, những đường mây đỏ vắt ngang một nền trời đỏ, xung quanh là những áng mây tía dần tan như màu bầm của rượu, nếu rượu làm người ta say, thì cảnh sắc đó lại càng làm người ta say vì sự mỹ của nó, mỹ đến mức làm người ta rơi lệ. Từ đó trong từ điển có thêm một tính từ " mỹ lệ"....Có hơi lạc đề, vòng về chuyện người khóc, một người thập phần âm lãnh- Phương Thanh Tú, em có chịu nằm yên ổn không? Có tin lần này tôi trói em lại thật không hả?- Đừng mà, em nằm im, hức... nhưng em đau lắm! Kỳ...Hức... ứccc... tha...VútChát... tha nàyOa...huhuhuVútChát... la giờ biết đau mới xin này!VútChát... tôi không đánh thì em liền cắn răng để cho người ta đánh chát... giấu tôi để cho người ta ăn hiếp này!Oa...oaHuhuhuCàng đánh càng khóc, mà càng khóc lại càng la nàyVútChát... khóc nàyVútChát... yếu ớt còn làm càng này!Cô gái vẫn cứ khóc, vẫn cứ nắm chặt gra giường mà hứng chịu từng nhát roi vút xuống đôi mông sưng cao còn đang run lẩy bẩy của biết Nhã Kỳ rất yêu thương cô, chị ấy có đủ tình yêu và quyền lực để bảo vệ cô, nhưng cô không muốn làm tổn hại đến chị ấy dù chỉ một như chị ấy, dĩ nhiên có rất nhiều người thầm yêu, thậm chí là công khai yêu, một trong số đó có một vị thiên kim của một băng nhóm giang hồ có tiếng tăm, vậy nên dễ dàng tra ra mối quan hệ không bình thường của cô, lấy đó uy hiếp cô, còn lấy thực lực mà ăn hiếp cô, còn nói với cô nếu cả gan dám đi tọc mạch với Nhã Kỳ thì sẽ cho đàn em phá rối việc làm ăn của Nhã Kỳ, ả dọa cô rằng dù người có làm ăn lớn cũng không có gan đùa với xã hội lần, cô về nhà với bàn chân sưng, cô nói cô không cẩn thận bị vấp đó Nhã Kỳ gõ đầu cô bảo cô hậu nữa, cô về nhà với cánh tay bó bột, một lí do không thể nói hai lần, cô bèn nói cô không may đi ăn bánh tráng trộn lề đường gặp dân phòng dí, mọi người hấp tấp chạy đụng cô đó Nhã Kỳ đã khoanh tay cảnh cáo cấm cô ăn mấy thứ hàng rong nữa. Cô e sợ cúi đầu, không nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của người lần thứ ba, là hai ngày kia lại dí cô vào một bức tường ở tít góc hoa viên của sân trường, cô thì sợ hãi nhưng cũng nhất quyết không kêu khóc bù lu bù loa, có lẽ vì thế mà tụi nó càng ghét cô. Tụi nó nắm tay cô bẻ ra sau lưng, một đứa lại đá vào chân cô. Lần này không đơn giản, nhỏ tiểu thư đàn chị bảo đàn em giữ chặt cô lại, để ả tát vào mặt cô, cô nhắm mắt, cô không sợ đau, cô chỉ sợ không biết lấy lí do gì che giấu Nhã Kỳ nữa, té kiểu gì để in lại dấu tay trên mặt đây?Lúc cô cắn môi nhắm mắt mà chờ đợi cái tát giáng xuống thì thật lâu không thấy động tĩnh, chỉ thấy mấy cánh tay ghì chặt cô dần buông ra, rồi cô ngửi được mùi Lavender dễ chịu, rồi cô nghe tiếng con nhỏ kia ấp úng mà cũng hoảng sợ- Nhã... chị... chị Nhã K... aaaaaCô mở mắt ra, chỉ nghe " Rốp" một phát cùng cảnh ả ôm lấy cánh tay của mình mà dựa lưng vào tường nói không ra tiếng, nước mắt cứ không kềm được mà ồ ạt rơi sau đó là tiếng nói âm lãnh của người mà cô rất đỗi quen thuộc, cũng là người mà cô luôn nghĩ đến trong những lúcbị người ta ức hiếp- Đây là cảnh cáo các người dám vuốt râu hùm, về hỏi cha cô Hoàng Nhã Kỳ là ai. Một lầncảnh cáo duy nhất, nếu còn để tôi biết một lần nào nữa các người đụng đến em ấy thì đừng trách tại sao biển xanh lại Dạ, dạ biết! Xin lỗi Kỳ tỷ!Bọn nó run sợ đứa kéo đứa dìu nhau vắt chân chạy. Tuy rằng không biết vị này thực lực thế nào trong thế giới ngầm, bởi tụi nó chỉ biết đến Hoàng Nhã Kỳ là một thương nhân tiếng tăm gia thế hùng hậu, nhưng mà nhìn cái khí chất âm lãnh đó, lời nói bá đạo không kiêng nể đó liền biết ngay không tầm nó chạy rồi, còn lại đó Thanh Tú đứng bặm môi nhìn người kia bằng đôi mắt đáng thương, cô giờ phút này muốn chạy đến ôm chầm người ta mà òa lên khóc cho thỏa bao tức tửi, nhưng mà nhìn cái khí thế đó, cô không còn miếng gan tên vệ sĩ to lớn cường tráng vẫn đứng chắp tay ở đó đợi lệnh, Kỳ đại Boss khoanh tay nhàn nhã- Hai người dắt cô ta ra xe!- Em, em tự đi được! - cô ấp úng nói, làm vậy giống áp giải tù nhân quá không, hơn nữa mấy tên to con bặm trợn này, cứ hơi ghê ghê thế kia không vui nhìn nhìn, cô tránh ánh mắt cúi đầu cất bước đi tỏ ra mình không sao, nhưng chết tiệt thật, chân bị trật thiệt rồi, lúc nãy nó đá vào vết thương cũ của cô. Khốn Em đứng yên!Chỉ một câu làm cô liền không dám bước. Nói rồi Nhã Kỳ phất tay cho mấy tên vệ sĩ- Các người ra xe trước, đậu xe về phía cửa sau của hoa viên này!Bên kia bọn hắn đi được ba bước thì bên này cô bất ngờ bị xốc người vác lên vai! Chưa định hình kịp, không khỏi quẫy đạp la oai Em làm tôi tâm trạng không tốt, em tốt nhất là nên im lặng!Hiếm khi người ta nói ra với cô tâm trạng không tốt, lần này còn trực tiếp cảnh cáo rằng là cô làm người ta tâm trạng không tốt. Tiêu cô rồi!Cô muốn khóc, nhưng mà khóc thì làm ướt bộ vest của người kia mất. Không khí đủ lạnh và người kia của đủ lãnh có thể đóng băng chết cô rồi. Có khi nào cô khóc tại đây nước mắt chưa rơi đã trực tiếp đóng băng trên khóe mắt, sau đó cô sẽ mù lòa đôi mắt này luôn không? Ôi, cái sự hâm trong cô lại bộc phát rồi đấy. Stop!Vì cổng sau gần, nên đi không bao nhiêu bước đã ra đến xe đậu sẵn, cũng không kinh động những sinh viên trong trường. Dù mạnh mẽ thế nào, người kia cũng là phụ nữ, hẳn mệt trên xe, cô nghe Nhã Kỳ gọi bác sĩ riêng chờ sẵn ở nhà, nhưng mà chỉ như vậy thôi rồi chị ta không nói gì cô chỉ do động vết thương cũ, chỉ cần không hoạt động quá sức sẽ không sao, vài ngày là ổn. Chị ta thì vẫn đứng đó nhìn, nghe đến đó rồi chỉ bảo bác sĩ cho thuốc tốt cho cô, như thế thôi rồi quay lưng dửng dưng đi lên phòng, chẳng thèm an ủi cô một câu hay nhìn cô một cảm giác lần này thật không phải chuyện thật vậy, Nhã Kỳ luôn yêu thương chăm sóc cho cô chẳng thèm nói với cô một tiếng hay nhìn cô một lần. Suốt ngày chị ta đi làm đến lúc về nhà thì chỉ ghé phòng mình tắm rồi lại qua thư phòng. Mặc cho cô đứng trước cửa phòng chị ấy pha sẵn sữa bò bồi bổ thể lực và vòng 1 cho chị ấy, vậy mà chị ta chỉ nhìn cô một cái rồi lạnh lùng quay hôm qua vẫn vậy, bữa sáng cô làm chẳng ai ăn, cô đã cất công nấu những món bồi bổ thể lực và tăng cường vòng 1 cho chị ấy, vậy mà... rồi ly sữa cô pha vẫn chẳng ai uống, nên cô lại uống thôi, bổ cô quyết định ôm gối qua hẳn phòng của Kỳ, cô biết chị ấy chỉ tránh cô, chờ cho cô ngủ mới về phòng, mà thật vậy, cô lim dim thì cửa phòng bật mở, hương Lavender làm cô thêm thoải mái, chỉ cần người kia bước lại giường, cô quyết tâm sẽ bất chấp ôm người kia thật chặt, không buông ra cho đến khi chị ấy nói tha mà mọi chuyện không như cô nghĩ, Kỳ từ phòng vệ sinh rửa mặt đi ra chỉ buông cho cô một câu hỏi nhạt tuếch- Em muốn ngủ phòng tôi?Cô Vậy tôi lên thư phòng!Chị ta hờ hững như thế!- -Cô ấm ức, vì cái gì mà giận tôi bơ tôi như vậy chứ, tôi là người bị đánh bị thương bị ăn hiếp đây này, yêu đương gì mà không an ủi người ta. Cô nghĩ vậy, gom nhanh cái combo gối nằm với con sâu lông ôm dài bằng bông với con Pikachu để đầu nằm lên au di cư hay sao, đem ít thấy sợ, cơ mà không đem mền tính đắp chung đây mà!!! ấm ức nói- Không cần chị ngủ thư phòng, tôi về phòng tôi!Cô khó khăn ôm cái đống bùi nhùi của mình ra đến cửa, không hi vọng chị ấy sẽ nói gì với mình, vậy mà bất ngờ người ta cất tiếng- Có lẽ em chưa hiểu ra vì sao tôi giận em, không sao, cứ từ từ nghĩ, khi nào thông suốt thì đến gặp tôi!Cô chưa kịp phản bác thì Kỳ đã đóng cửa, cô hậm hực ôm một đống kia về phòng, quăng mạnh lên giường, đấm con Pikachu thùm thụp- Giận này, khó ưa này, tránh tôi này, không cho tôi ngủ chung này!!!!Cứ thế mà trút giận. Pikachu wanna say tôi thật bất hạnh!Bất quá tối đó cô cũng suy nghĩ thật nhiều, cô cũng biết cô sai mà, mà cô thành ý làm tùm lum thứ mà tại né cô chứ bộ, cô cũng muốn xin lỗi thôi đi, giận nhiu giận, cô ngủ, mắc mệt!Nhưng mà sáng hôm nay ngồi ngoài xích đu ở vườn cô lại nghe hai tên vệ sĩ nói chuyện, điều này làm cô thật sự thấy cần phải đi nhận nói rằng từ lần chân cô bị bó bột thì Kỳ đã phái người đi điều tra rồi, sau đó phát hiện chuyện này thì chị phái người âm thầm theo dõi để bảo vệ, vì thế mà hôm đó đến mới kịp vì tức giận mà lần đó không những bẻ tay nhỏ kia, mà sau đó còn cho người làm áp lực đến nhà trường đuổi học bọn đó phòng ngừa hậu họa. Cha ả ta dù thanh thế không so được với Hoàng gia, nhưng là một băng giang hồ có tiếng cũng chẳng phải cam chịu yếu thế để người đạp lên đầu, vậy nên dù bên ngoài bằng mặt, vẫn là mối quan hệ bên trong làm nên một ít sứt Kỳ còn bị Hoàng lão ba khiển trách, lại còn gồng mình giải quyết một đống chuyện tồn động lẫn mới phát giá mà ban đầu cô nói cho Kỳ biết thì mọi việc có phải đã giải quyết dễ dàng hơn không chứ!Aizz, đi nhận lỗi a! Nhận sớm, chết sớm, nhưng mà cũng được giải thoát nên cô tính toán, cô chờ lúc chị về ăn cơm ở dưới thì trên này đã cầm sẵn roi mây đứng trước cửa phòng người -Vậy nên mới có sự việc cô nằm trên giường êm nệm ấm cong mông chịu đòn tối mà, nhưng mà tại sao chị ta có thể nhẫn tâm như vậy chứ, đánh mình nãy giờ cả trăm roi, là roi mây đó, là chị ta quất đó, mình phải thật đau mới đến mức giãy dụa xin tha, vậy mà lạnh lùng nãy giờ 2 lần còn đòi trói mình lại. Có phải hết thương mình rồi không?Cô nghĩ đến mà càng khóc, không la hét nữa, nằm đó mà khóc tức tửi, Kỳ đánh em bao nhiêu cứ đánh đi, đánh chết em cho Kỳ vừa người ta cũng dừng lại, cái roi đáng ghét bị quăng người kia thật lâu không động tĩnh mà vẫn cứ đứng đó, không lại dỗ cô như mọi lần, cô càng tự nhủ người đó hết thương mình, nói lẫy- Chị đánh xong rồi chứ gì? Vậy tôi có thể về phòng chứ gì?- Umh, về đi, nếu em đi được!- Sao lại không được, chị khinh tôi quá rồi!- cô nói, lê thân bước xuống giường, dù đau thấu trời ông địa, nhưng cũng không đến nỗi tàn phế bại liệt mà không gượng được mấy mà bước ba bước liền bị một đôi tay xinh đẹp ôm lấy, bên mũi lúc này ngập tràn mùi hoa oải hương quyến Em bớt bướng đi được không, cũng cái tính bướng bị tôi đánh không biết bao nhiêu lần, cũng cái tính bướng hồi nãy mới chọc tôi điên lên đấy, giờ lại bướng?- Vậy chị định đánh em nữa à?- Thiệt hết nói em!Cô thì xô ra cố cãi, bị người ta ôm ghì lại tựa đầu mình trên vai người ta, cô đấm lưng người cô yêu mà bật khóc nức nở- Bây giờ mới chịu ôm em, em còn tưởng Kỳ hết thương em rồi... huhuhu oa..- Thôi mà! Sao mà hết thương em được chứ, bảo bối của tôi!- Huhuhu...oaoaoaaaa!Au hihihi...hahaha, cắn hai ngươi bây giờ, cẩu huyếtBất quá sau đó là một màn còn máu chó Nằm yên để tôi thoa thuốc cho em nào!- Ừmh!Sau đó trong phòng vang lên những tiếngƯ... ư.... nhẹ... aaa... ư.. ư.... nhẹ chút... ư...aaaa... ư... chỗ đó... đúng rồi... ư- Thoải mái không?- Ư... ân...- Xem ra ngày mai em không xuống giường được rồi!- Hức... ân... hức.... ư... ư... Kỳ nhẹ tay...Bôi thuốc thôi mà, có cần ám muội như vậy không!?- -Nãy giờ trời mưa viết đó nha, thấy giỏi hôn nà???À, có điều quan trọng muốn nóiMấy b ở đây có đọc truyện Phạm Tổng... huấn của tui chưa dạ? Bữa chán định drop mà đọc lại cũng thấy ok hồi tối đã edit lại nên xin mọi người cái nhận xét xem có nên viết tiếp hong nha!Cảm ơn!😚😘😙
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để ngày thức căn phòng ấm áp rèm phủ trướng che k ánh mặt trời, chị ôm nó trong lòng, nó như một con mèo lười mê ngủ nằm sấp ra đó mặc cho ai kia chiếm lấy tiện nằm chống một tay lên, ngắm cái gương mặt trẻ con đáng iu mà thanh thoát quyến rũ đó, một tay vén nhẹ vài sợi tóc tơ vương trên gương mặt ấy, cái mỏ chu chu ra nè, hừmh... chắc là đau rồi, không biết cóa chửi thầm chị không nữa, mà chắc là không, chị thầm tự đắc! 😏Trên môi vẽ một nụ khẽ vươn ngón tay chạm vào bờ môi ấy, mềm mịn khẽ đưa mũi gần lại hỏm cổ nó, một tay vòng qua eo, thơm thơm hơi hơi khẽ đưa tay véo cái mũi nó....? Mình đang làm cái gì vậy a?Bất giác chị hỏi mình như thế, là loại cảm xúc gì chị còn không xác định được sao? Là yêu, cảm giác khi ngày đó, khi chị đã yêu một người con gái. Nhưng qua rồi, còn bây giờ? Chẳng lẽ chị yêu nó rồi sao?- -Chẳng thèm nghĩ bâng quơ nữa, ừ, có làm sao đâu? nó vẫn đang mê ngủ, chị chẳng nghĩ ngợi mà nhẹ nhàng hôn lên vành tai nó, ngắm lâu hơn một xíu rồi mới chịu rời giường đi làm đồ ăn sáng bù cho cái kẻ hôm qua bị đòn thê -Người ta lãng mạn như vậy, còn nó đích thị là một con heo lười đầu gỗ ham ngủ, chẳng biết trời trăng gì mà nằm nướng hoài, thân nằm sấp mà còn đạp chăn đi tứ tung, mở mắt ra, nhớ mài mại hôm qua chị ngủ cùng mình mà?Nào ngờ vừa lăn qua nhìn qua cửa đã nghe tiếng chị- Nằm đó hoài đi cô nương, cho e 10p giải quyết nhanh gọn xuống lầu ăn sáng, trễ 1p đánh 5 cây! - chị cười cười đứng khoanh tay ở Cô muốn gϊếŧ người hay sao mà đánh đánh hoài vậy, coi mông e nè, đi có nổi nữa đâu!- nó nói như oán than, mà oán than thiệt mà...- Thiệt là đi k nổi nữa k? Đưa đây để t coi, muốn nằm luôn t cho nằm luôn, dù sao cũng đang nghỉ hè mà!Vừa nói chị vừa bước lại định kéo cái chăn ra thì nó tức thì phi vô phòng tắm đánh răng, vừa đi vừa kéo cái áo phủ qua Giỡn đó, từ từ mà làm. - chị nói vọng vô, mặt nó chù ụ, thấy con ngta hiền hù ngồi xếp lại cái giường, xong xuôi tầm 20p nó mới bước Cái nết ngủ gì mà bừa bộn vậy hả? Cái này mà ngày khác là đánh cho trận nữa. -chị liếc -Mà nãy giờ làm gì trỏng mà lâu thiệt chứ?- Chứ cô nghĩ mông e bây giờ dễ ngồi toilet lắm chắc???Chị tủm tỉm cười- Sorry, quên!Nó- - Thôi, lại đây bôi thuốc cho cô nương- chị vỗ vỗ xuống Hoy..- Nằm xuống!- Hoy khỏi mà...- Tôi thấy hết trơn rồi, lẹ đi, có còn muốn sớm đi làm hok?Tức thì nó nằm xuống, mại hơi thôi, chứ để nó tự thoa cũng khó khăn dữ lắm a, nó k muốn tự tay xát vào vết thương đâu a!- -Hai con người xuống lầu ăn sáng, chị thì đi nhanh nhẹn, nó thì lầm lũi bước theo sau, tay bê bê, tay xoa xoa. Chị lúc nãy ban đầu xức thuốc mát mát, mà vậy thì thôi đi, còn bóp bóp, vỗ vỗ, bảo là cho thấm thuốc, thiệt là, đánh chưa đã hành hạ cái đứa tội nghiệp như nó thôi chứ thấm gì!😭😭😭 au ngta thương ngta xoa cho thấm thiệt mà cưng!!!- - Chị ơi nay ăn gì dạ?- Bún giò heo bổ gân xương mông😉! Có ăn không?- Cố tình nấu cho e hởh! Hihi... mà cũng đúng thoy a!!! - nó rất là hí hởn, giận lên thì vô tình, xong xuôi lại yêu thương, yêu thương như mẹ nó luôn. Nó cũng thương chị lắm Ăn đi cô nói nhìu quá! Do t thèm t nấu chứ đừng tưởng bở!Chị cười với nó, cô nàng thật đáng yêu ghê!Bà au đang thèm bún giò heo!-Hai chị em cô trò vừa ăn vừa nói cười vui vẻ, hỏi han chuyện làm của nó nè, xong rồi nó nhớ ra tầm 20 ngày nữa nhà nó có đám giỗ, hồi bữa mẹ điện dặn kĩ nó nhớ nói cô con trước để sắp xếp, phải mời bằng được về chơi, người ơn như vậy, biết sao mà báo đáp. Nó thầm nghĩ, có cái mông con báo đáp nè, nát lun...😿😿😿 Au nói vậy sai rồi cưng ơi, mông cưng te tua là do cưng quậy a, ngta có công dạy dỗ cưng phải cộng thêm vô, sau này rồi tính, cưng còn trả nợ dài dài... áhihi!.- -Quay lại chuyện -Chị dĩ nhiên là đồng ý. Chị thích miền tây lắm, cây cối xum xuê, không khí trong lành, trời mát rượi, đồ ăn lại bao la mà còn an toàn sạch sẽ nữa. Mà ngay hè nữa chứ, ok quá đi Ừa! Để trước đó về hai chị em mình đi mua sắm một ít đồ!- Mẹ e nói khỏi chị ơi...- Không được! Mà e đó, nói vậy đó giờ chắc cũng k mua gì cho ba mẹ đâu đúng k?- Tại mẹ e nói khỏi mà, mà ba mẹ e có thiếu thốn gì đâu!- Biết ngay! Lương tháng này dành tiền đó mua quà cho ba mẹ đi, về không thì biết tay tôi!- Ơ... tháng sau đi chị, e còn đóng phạt xe nữa😭😭😭- Chắc tôi không biết hah! Để mai t đưa cho rồi 2 đứa đi giải quyết cho xong đi. À, e đi thi bằng lái luôn trước khi về cho tôi .... còn đau lắm! - chỉ chỉ vào liếc mắt, môi nhếch nụ cười, e à... thánh chỉ đã ban!
em yêu chị cô à